Đường Điềm nhìn đồng hồ trên tường, không biết đã ngủ mấy tiếng rồi, hiện tại là 5 giờ rưỡi chiều.
Cô cảm thấy cơ thể có chút hư hao, may mà chị Ngô cho cô nghỉ nửa ngày, nếu không, có lẽ đã bị ốm rồi.
Không biết chuyện sáng nay xử lý thế nào? Ai đã nhốt cô trong căn phòng tranh? Những chuyện đó cô đều không biết.
Vừa lúc sắp đến bữa tối, thôi thì ra ngoài hỏi thăm một chút vậy.
Cô vừa bước ra khỏi phòng, liền nhìn thấy ba người đang đứng trước cửa phòng bên cạnh: Liễu Hiểu Chi, Trịnh Lệ Ngọc và Lưu Tuệ Hoa.
Khác biệt là, chỉ có Trịnh Lệ Ngọc đang kéo vali hành lý, cô ta mắt đỏ hoe đang tạm biệt hai người kia.
“Bảo trọng.” Ngôn ngữ của Liễu Hiểu Chi toát lên vẻ lưu luyến không rời đối với cô ta.
Lưu Tuệ Hoa thì không nói gì cả, điều khiến cô ấy thất vọng nhất là, tại sao người đi lại không phải Liễu Hiểu Chi? Cô ấy không tin Trịnh Lệ Ngọc lại ngu ngốc như vậy, vô duyên vô cớ nhốt Đường Điềm trong căn phòng tranh.
Mặc dù cô ấy nhìn ra Trịnh Lệ Ngọc ghét Đường Điềm, nhưng không đến mức ghét bỏ đến độ đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT