Người hầu làm thay cho cô đẩy xe thức ăn đi vào phòng Thẩm Yến Lễ.
Dù Đường Điềm đã nói sẽ không sao, nhưng chuyện này lại không được quản gia đồng ý, mà Thẩm tiên sinh cũng chưa rõ.
Thế nên, trong lòng người hầu có chút thấp thỏm.
Cô ấy bước vào, Thẩm Yến Lễ ngước mắt lên.
Trên khuôn mặt tuấn tú, điển trai của hắn không có biểu cảm gì thay đổi, chỉ là đôi mắt đen như mực kia còn lạnh lẽo hơn cả tuyết bên ngoài.
Người hầu không hề nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt hắn: “Thẩm tiên sinh, Đường Điềm cô ấy lo liệu quá nhiều việc không xuể, tôi đến đưa bữa tối cho ngài.”
Giọng Thẩm Yến Lễ vẫn như thường: “Ừm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT