Trước mắt Đường Điềm đang mặc bộ đồ ngủ hai dây màu xanh nhạt.
Chất liệu vải mềm mại, vì tĩnh điện nên ôm sát vào người cô, càng khiến cô trông yếu đuối, xương quai xanh, làn da trắng nõn mềm mại tỏa ánh sáng dịu nhẹ, dưới chiếc quần ngủ ngắn là đôi chân dài thon gọn thẳng tắp.
Biểu cảm ngây ngốc vì buồn ngủ của cô, hiển nhiên đã quên rằng tối nay mình đã thay một bộ đồ ngủ mát mẻ.
Thấy hắn vẫn không lên tiếng, cô lại gọi hắn: “Thẩm tiên sinh?”
Giọng Thẩm Yến Lễ trầm thấp hơn mọi khi: “Đi nấu một chén canh giải rượu mang đến phòng tôi, tôi sẽ thêm lương cho em.”
Ánh mắt hắn không lộ rõ cảm xúc lướt qua vị trí trái tim cô, yết hầu hắn trượt lên trượt xuống.
“Nhớ đổi một bộ quần áo.” Hắn nói xong, xoay người đi về phía cầu thang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT