“Dì, con sáng nay còn chưa ăn cơm đâu, dì ăn với con chút đi.” Mạnh Vãn làm xong món mặn, gọi Thường Kim Hoa.
Thường Kim Hoa hờn dỗi nói: “Ta sáng sớm đã uống cháo rồi, nhà ai có cái lý ăn hai bữa cơm.”
Mạnh Vãn kéo bà ngồi xuống: “Ai nha, chẳng lẽ còn có người chuyên môn chạy đến nhà mình xem mình ăn cái gì sao? Đậu hũ phải ăn nóng mới ngon, mau lại đây nếm thử đi.”
Từ khi Mạnh Vãn đến nhà, Thường Kim Hoa xem như cảm nhận được một phen thú vui nuôi tiểu ca nhi, chẳng qua ca nhi nhà bà có chủ ý quá, dường như càng ngày càng có thể quán xuyến việc nhà.
Không chịu nổi Mạnh Vãn nài nỉ, Thường Kim Hoa ngồi xuống, hai người liền ăn món mặn với chén đậu hũ non Mạnh Vãn để lại.
Thơm thì thật thơm, so với đậu hũ miếng còn mềm mịn hơn vài phần, bất quá không dễ bảo quản như đậu hũ miếng, ở thời đại không có tủ lạnh để không đến qua đêm, cũng không tiện như đậu hũ có thể xào nấu với các món khác, nếu sau này có tiền mở tửu lầu thì thật sự có thể thành một món đặc biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT