“Trung Quốc của chúng ta đã chấm dứt thời kỳ bị những nước khác khinh thường, chúng ta đã đứng lên… Hôm nay chúng ta cũng coi như đã có chỗ đứng trên thế giới, không còn quốc gia nào dám coi thường chúng ta. Con cháu của mọi người đã được ăn đủ no, mặc đủ ấm, cuộc sống không buồn không lo.”
“Các ngài nhìn ra ngoài cửa sổ mà xem! Nước sông trôi vạn dặm, nhân dân an cư lạc nghiệp, tất cả đã khác xa với cảnh tượng ban đầu rồi! Trung Quốc đã không còn là Trung Quốc của lúc trước! Nguyện vọng của các ngài đã được thực hiện… mọi người cứ yên tâm mà đi đi…”
Nói tới đây, Bạch Thạch không khỏi nghẹn ngào.
Ông ta có một người cụ đã từng tham gia vào chiến tranh năm đó.
Mỗi lần duyệt binh vào ngày Quốc Khánh, ông cụ đều sẽ ngồi xe lăn, ngồi trước tivi nhìn không chớp mắt, vừa nhìn chăm chú vừa rưng rưng nước mắt.
Trước kia ông ta không biết được sức nặng của cái nhìn này. Nhưng bây giờ… ông ta đã biết.
Nghe xong lời nói của Bạch Thạch, những linh hồn trong không khí kia bắt đầu trở nên trong suốt… biến mất từng chút, từng chút một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play