Lời xin tha của gã đàn ông lăn một vòng trên đầu lưỡi, lập tức biến thành một lời bào chữa khác: “Anh ơi, đều là người một nhà cả! Hôm nay anh tha cho em một lần, chờ ngày sau anh em chúng ta cùng bắt tay, đảm bảo có thể giữ chặt cô Khương, không bao giờ để cô ấy liếc nhìn người đàn ông khác nữa.”
Việt Ý cũng phải bật cười vì tức.
Chuyện tốt bị phá đám vốn đã không vui, bây giờ lại còn bị một gã đàn ông xấu xí được đằng chân lân đằng đầu!
Mặt mũi lớn thật đấy, còn tưởng được làm anh em với anh à?
“Mày cũng xứng sao?” Việt Ý cúi người nắm lấy tóc đối phương, lưỡi đao gió ngưng tụ lơ lửng ngay trước mắt gã đàn ông, chỉ trong nháy mắt là có thể chọc mù mắt hắn, rạch nát mặt hắn: "Cũng không xem lại xem mình là thứ hàng gì.”
Việt Ý càng nhìn càng phiền, sát khí trong lòng khó có thể đè nén.
Anh ngày ngày cẩn thận dỗ dành người ta, đám rác rưởi này dựa vào cái gì mà đến cướp? Bọn họ lại có tư cách gì mà cướp chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play