Tô Nguyệt Hòa lấy lệ, nói vài chuyện vặt vãnh trong nhà với bà ta.
Chung Thúy Bình cười hỏi: “Con có phát hiện thím đã trắng ra một chút rồi không?”
“Đúng là có trắng một ít. Thím ba, thím cũng dùng kem dưỡng da của con hả?”
“Mấy người trong văn phòng của thím đều xài, sau lại thím nghĩ nghĩ, cũng đi mua về xài thử xem sao, xếp hàng một lúc lâu. Người của cửa hàng bách hóa cũng cố ý, nếu con đứng ở đó xếp hàng, bọn họ sẽ không lấy hàng trước cho con đâu, mấy người mua đồ của quầy hàng khác đến mua hàng thì bọn họ sẽ lấy đồ tính tiền cho người đó trước, làm cho người ta xếp hàng thật dài.” Chung Thúy Bình oán giận xong, lại quay về chủ đề chính: “Kem dưỡng da làm trắng này của con thật sự rất có tác dụng, thím không nỡ thoa nhiều, mỗi ngày chỉ bôi một ít, sau khi da sáng lên, trông cũng có sức sống hơn hẳn.”
Tô Nguyệt Hòa cười nói: “Nếu thím ba xài hết rồi, lần sau cứ việc đến phòng làm việc ở Bắc Kinh của con lấy, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
Chung Thúy Bình rất kinh ngạc, bình thường Tô Nguyệt Hòa luôn lễ nghĩa rất đầy đủ, vậy mà hôm nay mời khách đến lại không chuẩn bị quà, bà ta còn tưởng rằng hôm nay sẽ nhận được hộp quà lớn của Tô Thị Phong Hòa và Thất Nguyệt, ai ngờ chỉ được mấy câu nói mát.
Ai mà còn mặt dày chạy đến phòng làm việc lấy chứ, nhưng bà ta cũng không tiện nói thẳng, chỉ có thể cười nói: “Khách sáo gì chứ, con làm cái này cũng tốn tiền mà, không lẽ thím ba còn mua không nổi sao, thím muốn xài thì tự đến cửa hàng mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play