Thấy con trai đi ra ngoài, bà cụ Lương mới cằn nhằn ông bạn già của mình: “Ông cũng thật là, đừng có mở miệng ra là bảo con biến đi nữa, cũng không được nói di sản gì hết, nghe mãi, trong lòng cũng phát sợ.”
Lương Đông Thực nói: “Nó hơn năm mươi tuổi rồi, bà cứ cưng chiều nó tiếp đi! Tuổi này rồi mà còn bắt cha mẹ chùi đít cho nó, nó còn có mặt mũi sao!”
Bà cụ Lương nghẹn mới lấy muốn nói vào bụng, cầm kim chỉ tiếp tục xâu chuỗi hạt: “Lần trước ông đi gặp hai vợ chồng Chính Phong, rốt cuộc đã nói cái gì thế?”
Lương Đông Thực không thèm để ý đến, hai mắt nhìn chằm chằm vào sách, suy nghĩ đã bay xa.
Hôm đó, ông ấy vứt xuống cái mặt già đi đến Nam Nhị Hồ Đồng tìm hai vợ chồng Vạn Chính Phong, đối mặt với sự nghi ngờ của cháu nội, ông cụ hỏi ngược lại: “Đã nhiều năm trôi qua như thế rồi, rốt cuộc thì con còn có thắc mắc gì về cái chết của mẹ con nữa?”
Lúc đó Vạn Chính Phong đang lột hạt dẻ rang đường cho ông nội, lột xong một hạt nguyên vẹn, đặt lên đĩa nhỏ hỏi: “Ngày mẹ tôi mất, ông nội đang làm cái gì?”
Nghi ngờ ông ấy sao? Lương Đông Thực bất đắc dĩ thanh minh: “Lúc đó ông còn chưa về hưu, bốn giờ mỗi ngày ông đều phải đi họp. Hôm đó ông đang định đi họp, chỗ thư ký bảo ông đi nghe điện thoại, là cha của con gọi đến, nói mẹ của con tự sát rồi. Đối với ông mà nói, tin tức này giống như sét đánh giữa trời quang. Ông bảo cha con đi báo công an ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play