Ông cụ quản lý suy nghĩ nói: “Tôi cũng không biết, lúc trước loáng thoáng nghe cô ta khóc lóc nói cái gì mà xin lỗi, cô ấy không cố ý gì gì đó.”
Xin lỗi, không phải cô ta cố ý…
Lương Chính Phong khó hiểu, vì sao Lương Hinh Nguyệt lại nói như thế? Cô ta không cố ý, những lời này là có ý gì?
Tô Nguyệt Hòa hỏi Lương Chính Phong: “Ai thế?”
Lương Chính Phong nhỏ giọng đáp: “Lương Hinh Nguyệt.”
Tô Nguyệt Hòa cũng rất kinh ngạc, sao con của vợ bé lại chạy đến chỗ này khóc chứ.
Nhưng có người ngoài ở đây, hai người cũng không tiện nói gì, quá trình dời mộ rất thuận lợi, chỉ cần một buổi sáng đã xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT