“Trưa nay tôi dẫn hai người đi ăn thức ăn ngon chính cống của Bắc Kinh.” Tiền Đạt Lợi nhìn trước nhìn sau, không thấy bé con đâu, lập tức hỏi: “Không phải nói cậu còn dẫn con đi cùng sao?”
Lương Chính Phong nói: “Sáng nay không dẫn theo bọn chúng, chờ dời mộ mẹ tôi đi rồi, chiều nay lại dẫn hai đứa nhỏ đi tế bái sau.”
“Cũng được, buổi sáng khá bận rộn. Đi thôi. Hôm nay tôi cố ý mượn xe và tài xế của đơn vị.”
Bọn họ lái xe đi trước nghĩa trang Xuân Sơn, ông ngoại bà ngoại Lương Chính Phong an nghỉ ở đó.
Nghĩa trang Xuân Sơn an táng rất nhiều nhà cách mạng và các đồng chí già, trước khi nhà họ Vạn xảy ra chuyện thì bà ngoại của Lương Chính Phong đã bị bệnh qua đời, lúc chôn cất, ông ngoại chọn mộ hai người cho bà ngoại, cũng may là thế, sau đó khi ông ngoại tự sát qua đời mới có chỗ để an táng.
Lương Chính Phong đã muốn dời mộ của mẹ đến nghĩa trang Xuân Sơn từ lâu, để mẹ và ông ngoại bà ngoại có thể đoàn tụ với nhau dưới đất, nhưng lúc trước hỏi qua rất nhiều lần, nhân viên quản lý nghĩa trang Xuân Sơn đều nói không có vị trí.
Lần này có thể dời đi là nhờ vào cấp dưới mà ông ngoại tự đề bạt sửa lại án xử sai, thăng chức, vừa lúc nghĩa trang này lại nằm trong khu vực quản lý trực thuộc của ông ta, lần này đối phương cố gắng hết sức, dùng đủ mọi cách mới sắp xếp được một vị trí tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT