Tô Nguyệt Hòa ăn bánh dày xong mới cầm chén mang vào trong phòng bếp, cô bị chảy rất nhiều dịch tiết * đạo, phải thay băng vệ sinh thường xuyên.
Băng vệ sinh là do Lương Chính Phong nhờ người khác đến tỉnh thành mang về, huyện thành còn chưa có ai bán.
Dì Vân cũng rất tò mò, nói phụ nữ thời nay thật sự quá hạnh phúc, đâu giống như trước kia, phải dùng vải, dùng tro rơm, đến cả giấy cũng phải xài tiết kiệm.
Tô Nguyệt Hòa coi như đã phát hiện ra, dì Vân là một người thích nhớ về những chuyện cực khổ khi xưa để gia tăng cảm xúc hạnh phúc, ở bên cạnh người như thế này sẽ rất dễ cảm thấy sung sướng.
Buổi trưa ăn cơm, thức ăn của Tô Nguyệt Hòa là cơm chuyên dùng cho người ở cữ, Lương Chính Phong ở bên cạnh ăn bánh dày, nhìn tên mà ông nội đặt hỏi: “Có phải trong tên của con trai anh cả cũng có một chữ Đinh đúng không?”
“Đúng vậy, cũng có. Đều là tên do ông nội đặt.”
“Vậy chúng ta cũng đừng làm khác biệt, cứ dùng tên ông nội đặt lần này, gọi bé con là Tô Định Luân đi, tên cúng cơm thì chúng ta có thể suy nghĩ sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play