Tô Nguyệt Hòa cúi đầu nhìn con, bé con ngủ rất say, tóc rất nhiều, cho dù đang nhắm mắt lại ngủ thì cũng có thể nhìn ra, tóc bé con rất to, lông mi rất dài.
Khá xinh đẹp, càng nhìn càng thấy đẹp.
Trưa ngày hôm sau, Lương Chính Phong đi đón Trang Thuận Lan đến, còn mang theo mười con gà mái, nửa con heo.
Mười con gà mái đều còn sống, nuôi nhốt ở sân sau, nửa con heo thì nhét đầy tủ lạnh đều chứa không hết, số còn lại thì toàn bộ đều làm thành đồ ăn.
Canh móng heo hầm đậu phộng, bao tử heo, ruột heo, phần thịt chân sau đều cầm đi kho.
Thịt chân trước và thịt vai cũng không bỏ đi, hầm riêng mấy phần thịt này đến mềm nhũn, lúc nào Tô Nguyệt Hòa đói bụng cũng có thịt để ăn.
Trang Thuận Lan ôm bé con, thích muốn chết: “Bé ngoan, bà là bà nội của con nè, con biết không hả? Ừ, con hiểu hả? Bé con này giỏi ghê, mới sinh ra đã biết nhìn người khác rồi. Ui trời đất ơi, cục cưng của bà thơm quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT