Editor: Xuri
Thích Cẩn chưa kịp nói gì, Bùi Tu Trúc đã vội vàng xen lời: "Đệ đệ, ôn chuyện không vội, vẫn là trước tiên vào chỗ đi, đừng để phụ thân mẫu thân chờ lâu."
Bùi Cảnh Hành trên mặt ý cười càng sâu. Đúng vậy, ôn chuyện không vội, không chịu nổi có người đang vội vàng.
Thích Cẩn có thể cảm nhận được người bên cạnh đang đứng ngồi không yên. Bùi Tu Trúc một tay nắm chặt lòng bàn tay nàng, một tay khác xoay chiếc nhẫn ban chỉ trên ngón cái rất nhanh.
"Phu quân có phải chân lại đau rồi không?"
Thích Cẩn ghé sát lại hỏi. Trước đây, trong khoảng thời gian Thích Cẩn giận dỗi Bùi Tu Trúc, y luôn giả vờ chân mình không thoải mái để Thích Cẩn chú ý đến mình. Giả vờ lâu ngày, Thích Cẩn đặc biệt quan tâm đến chân của y. "Không có gì." Bùi Tu Trúc cười an ủi Thích Cẩn.
Con thứ trở về phủ, Bùi phụ tuy mặt không lộ vẻ gì, nhưng trong lòng lại rất vui mừng, bữa tối nay còn phong phú hơn ngày thường rất nhiều, các thị nữ bưng đồ ăn nối đuôi nhau vào. "Cảnh Hành à..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT