Trạm Hề trở về Tướng Quân phủ khi mặt trăng đã lên cao. Quách Tiểu Phúc đợi hắn quá lâu không đến, thấy sắp đến giờ đóng cổng cung, đành phải về cung trước. Hai người hôm nay không thể gặp mặt.
Nhưng Quách Tiểu Phúc để lại tin nhắn, nói rằng Thái tử và Nhị hoàng tử đã phát hiện ra đống linh kiện của hắn chất ở Vạn Xuân các, muốn hỏi ý kiến của Trạm Hề.
Trạm Hề lắc đầu, đặt tờ giấy nhắn lại xuống: “Chút việc nhỏ này đâu cần hắn phải đi một chuyến.”
Trạm Hề hiểu Nhị hoàng tử và Thái tử. Chỉ cần Quách Tiểu Phúc nói theo những gì hắn dặn dò, Thái tử sẽ không còn đòi xem nữa. Còn Nhị hoàng tử, tò mò thì tò mò, nhưng con tiểu hổ này được tỷ tỷ của hắn giáo dục rất tốt, vẫn rất thiện giải nhân ý và tri kỷ. Nếu là kinh hỉ cho đại ca, mà đại ca không muốn xem ngay thì hắn cũng sẽ không khóc lóc đòi xem bằng được.
Nhờ đó, “chiếc quần lót” của kinh hỉ này cũng có thể miễn cưỡng được giữ lại.
Còn nếu nhất định xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tỷ như gió lớn thổi bay tấm vải đỏ, hay bọn trẻ nhất quyết đòi xem, thì cho chúng xem thôi. Dù sao những trò chơi cỡ lớn này cũng không thể chơi được nếu không lắp ráp.
Hơn nữa, Quách Tiểu Phúc không ngăn được là chuyện rất bình thường. Một người là Thái tử, một người là Nhị hoàng tử. Quách Tiểu Phúc chỉ là một thái giám, làm sao có thể mạnh mẽ chống lại được. Trạm Hề tự nhận mình là người giảng đạo lý, cũng sẽ không làm khó đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT