Thái tử cuối cùng quyết định không cường lệnh đòi xem thứ dưới tấm vải đỏ.
Còn Nhị hoàng tử, dưới lời miêu tả của Quách Tiểu Phúc, cũng nhanh chóng linh cơ vừa động, có phán đoán của riêng mình: “Chắc chắn là tiểu cữu cữu chuẩn bị quà sinh nhật cho đại ca đúng không!?”
Thái tử không nói gì. Đôi mắt nhỏ của Nhị hoàng tử nhìn thẳng vào Quách Tiểu Phúc. Quách Tiểu Phúc áp lực sơn đại mà duy trì nụ cười, tỏ vẻ bình thường, chỉ cười chứ không nói. Trời biết cái tiểu tâm can luôn bát phương bất động của hắn đã bắt đầu run rẩy rồi.
Lời nói của Nhị hoàng tử khiến Thượng Quan Vô Bệnh cũng nảy sinh tò mò, không kìm được mà đánh giá đống đồ vật nhìn không ra rốt cuộc là thứ gì.
Thái tử thấy vậy liền dẫn hai người đi. Hắn không muốn làm khó Quách Tiểu Phúc nữa. Họ vừa nhảy xuống khỏi bồn hoa, đám cung nữ, thái giám đứng cách đó không xa đã nhanh chóng chạy đến nghênh đón.
Thấy Thái tử thực sự muốn dẫn người rời đi, Quách Tiểu Phúc thở phào một hơi, nói một câu: “Cung tiễn Thái tử điện hạ, cung tiễn Nhị điện hạ.”
Quách Tiểu Phúc cẩn thận lau mồ hôi lạnh, rồi dặn dò cung nhân bên cạnh: “Các ngươi đều phải cẩn thận cho ta, tay chân nhẹ nhàng, đừng làm hỏng những linh kiện này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play