Trạm Hề trầm mặc nhìn Dung ma ma cẩn thận nâng chiếc áo lót bằng vải bông màu trắng trên chiếc khay gỗ. Đó là một chiếc áo trẻ con, vì đã quá lâu, nó mất đi màu sắc ban đầu, giờ đã ngả vàng, trông có vẻ rất rẻ tiền.
Điểm đặc biệt nhất của chiếc áo này không phải chất liệu hay kỹ thuật, mà là ở mặt trong vạt áo, thêu một cây trúc nhỏ, đường may tinh xảo.
Trạm Hề im lặng một lúc, nói: "Nghe nói phu nhân của lão lâu chủ Bát Phương Thính Vũ Lâu, sau khi mất nữ nhi, ngày ngày rơi lệ, ưu tư thành tật, nằm liệt giường mấy năm rồi đi..."
Lưu thị nghe vậy, ánh mắt khẽ giật mình, thở dài: "Đời người khổ, bi, đau... không gì hơn sinh ly tử biệt!"
"Trả nó lại cho Thạch nha đầu đi." Trạm Hề chỉ vào chiếc áo, nói.
Dung ma ma bưng khay gỗ đi ra ngoài.
Tại một góc của Mai viên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play