Ngọn lửa trong bếp đã tắt, chỉ còn những đốm đỏ mờ ảo.
Ở rìa đống tro tàn, có một túi nhựa bị vứt vào nhưng không cháy hết, chỉ bị hơi nóng ngọn lửa làm xoắn lại, co thành một cục.
Chị Tịch cẩn thận gắp cái túi ra, lật ngang lật dọc để xem, chữ in trên bao bì đã mờ, cô ấy dứt khoát kéo khẩu trang xuống, kê sát lên mũi đánh hơi, sau đó do dự báo cáo với Phó cục trưởng Lý.
“Là kẹo bông gòn.”
“Còn là vị cam.”
Phó cục trưởng Lý gãi cằm, nhìn về phía Tưởng Công Cơ, chủ của farmstay đang ngồi xếp bằng dưới đất, ông ta còn chưa mở lời thì Bối Tam Tư đã hiểu ý, nhấc Tưởng Công Cơ dậy, nắn người đàn ông mềm nhũn như bùn lầy đứng thẳng: “Cái thứ “Giai Kỳ Như Mộng” mà anh nói chính là kẹo bông gòn à?”
“Cái thứ đó trông giống thôi, chắc chắn không phải kẹo bông gòn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play