Căn phòng này bài trí đơn giản, mùi ẩm mốc chua nhẹ phả vào mặt, đoán chừng đã lâu không được thông gió.
Trên bàn trà vẫn còn tàn thuốc và vỏ lon bia vương vãi, mùi hăng hắc khiến chị Tịch hắt hơi liên tục đến mức không mở nổi mắt, Phù Diệp vội vàng đóng cửa lại.
Chị Tịch trợn tròn mắt, hít một hơi thật sâu, nhận xét: “Vũ khí sinh học.”
Phòng thứ hai là những kệ sách được sắp xếp gọn gàng, nhưng đã lâu không có ai dọn dẹp, cạnh tủ sách đầy bụi bẩn, kết thành một lớp da mềm màu xám đen.
Phòng thứ ba là căn phòng chất đầy đồ lặt vặt.
Đến phòng thứ tư, Phù Diệp ngạc nhiên thu tay lại, đứng sững ở cửa chứ không bước vào. Căn phòng này chỉ nhìn thoáng qua một cái là thấy hết, chỉ có một bàn thờ màu đỏ sẫm, phía sau đĩa trái cây giả bằng nhựa đặt một di ảnh trắng đen, người trong di ảnh có khuôn mặt hơi tròn, tròng mắt đen nhánh vô hồn, toát lên vẻ chết chóc.
Đó chính là người phụ nữ chủ nhà từng treo ngược ở cửa sổ tầng hai nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play