Tuy nhiên ngoài việc sống cách một tấm rèm, những nơi khác không thể so sánh được. Phòng ngủ của Dụ Quan Hàn rộng rãi hơn nhiều, ngủ thoải mái hơn rất nhiều so với miếu Sơn thần mà mỗi kẽ hở đều là nơi gió lạnh thốc vào.
“Em còn gì không hài lòng không?”
“Nếu không có, tối nay đừng ngủ dưới đất nữa. Yên tâm, chăn nệm của em đều là đồ mới mua, lát nữa em tự bóc ra đi, anh chưa chạm vào.”
Phù Diệp không hiểu tại sao anh lại tỏ vẻ khó chịu như vậy. Cho đến khi họ đi trực ca đêm, khuôn mặt căng thẳng của Dụ Quan Hàn vẫn không dịu đi, khiến tên tù nhân mặc áo tím ở phòng giam số 4 cứ lén lút liếc anh mấy lần, rồi mới quay sang Phù Diệp, nhe hai cái răng cửa.
“Chị đẹp, mai chị mang cho em chai nước uống hạnh phúc của hội người mập không?”
“Là cái gì…?”
“Đủ rồi đó nha, anh dám gọi món ở đây à.” Dụ Quan Hàn lên tiếng ngăn lại: “Muốn thì ra ngoài tự mua đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT