Đến khi cảm nhận sống lưng nặng trĩu, Phù Diệp vừa lao đi vừa mở lời an ủi họ. Ngay cả khi thu nhỏ về kích thước bình thường, trọng tải của yêu quái và động vật bình thường cũng chênh lệch nhau rất nhiều, cho nên cô hoàn toàn có thể chịu đựng được trọng lượng của hai người.
Cô không quay đầu lại cho nên không biết rằng theo tiếng hạc đầu đỏ cất cánh bay lên, chỉ có tiếng ồ lên đầy kinh ngạc của Dụ Quan Hàn.
Mặt anh đỏ bừng, cơ bắp trên người gồng lên, một tay ôm chặt cổ hạc đầu đỏ, dùng đầu gối nhẹ nhàng tì vào gốc cánh để giữ thăng bằng, tay còn lại nắm chặt một thanh kiếm gỗ đào đính tua rua đỏ.
Nhìn kỹ thì đó chính là thanh kiếm mà Kế Tống vẫn mang sau lưng.
Gió lùa qua từng sợi lông tơ, nâng Phù Diệp lên. Bầu trời mới là nơi cô thuộc về. Cảm giác bay lượn trên không trung thật sự rất tuyệt vời. Phù Diệp vui vẻ nheo mắt, tìm kiếm theo hướng Hồ Karl biến mất.
Hồ Karl liên tục ngoảnh lại, khi phát hiện phía sau không có kẻ đuổi theo thì gã ta buông lỏng cảnh giác rồi giảm tốc độ.
Hình dạng một người béo phì vẫn ảnh hưởng đến bản thể của gã ta. Chiến thuật chạy như lò xo không phải để trêu chọc Kế Tống và đồng bọn, mà là vì tim và phổi của gã ta đã không thể chịu đựng việc chạy nhanh trong thời gian dài. Con báo săn màu vàng nhạt với những đốm đen khắp thân vừa thở hổn hển vừa lao về phía rìa thành phố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play