Anh hơi ngẩng đầu nhìn đèn tín hiệu, rẽ sang lối rẽ bên trái, rồi tiếp tục nói: "Cho nên anh rất tò mò, mấy trăm năm trước, rốt cuộc một người phàm tục nhỏ bé như anh có ưu điểm gì mà lại được em để mắt tới."
"Hay là... Chỉ là anh xuất hiện đúng lúc, vừa hay Sơn thần đại nhân cao quý đây cảm thấy cô đơn, muốn tìm lũ kiến để giết thời gian."
Nỗi chua xót trong lòng trào lên làm khóe mắt cô ấm lên.
Nhiều năm trước, sinh tử cách biệt xa vời, dù biết tình yêu ngắn ngủi, nhưng cô vẫn không muốn bỏ lỡ Dụ Quan Hàn. Nhiều năm sau, chuyện cũ đã tan đi như mây khói, tiếng thở dài đã đủ nhiều, cô càng không có ý định nối lại tình xưa, chỉ muốn bước tiếp để ngắm nhìn phong cảnh.
Phù Diệp chớp mắt, thản nhiên đáp lại: "Tình cảm tôi dành cho anh là thật lòng, trước đây là vậy, bây giờ cũng vậy."
Xe chầm chậm dừng lại ven đường, tay Dụ Quan Hàn vẫn không rời vô lăng, im lặng vài giây rồi khẽ bật cười, nét mặt anh trở nên thanh thản và nhẹ nhõm: "Em đúng là thẳng thắn."
Gió đêm dịu dàng luồn vào qua cửa sổ xe hé mở, thoang thoảng mùi ẩm ướt, khi hít vào sẽ thấy mát lạnh nơi lồng ngực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT