Con đường nhỏ dưới mái hiên hẹp đến mức hai người đi song song sẽ va vào nhau, vậy mà vẫn chật cứng người đến bái kiến. Có lẽ vị thần toán này đã nổi tiếng từ lâu, chỉ có Dụ Quan Hàn sống ẩn dật nơi núi sâu nên tới tận bây giờ mới nghe danh.
Trong số những người xếp hàng có kẻ mặc gấm vóc lụa là, kẻ thì quần áo thô sơ, nhưng chỉ có ngọn lửa hy vọng cháy trong mắt họ là giống nhau, và khi người áo đen mở cổng sân bước ra, ngọn lửa này càng cháy dữ dội hơn.
Theo bước chân của thần toán, đám đông dạt sang hai bên như thủy triều. Cuối cùng, thần toán đi đến trước mặt Dụ Quan Hàn, người đang đứng ở cuối hàng, vỗ vai hắn.
"Cậu thanh niên này, ngươi có duyên với ta, đi theo ta."
Xung quanh vang lên những tiếng than khóc, những ánh mắt dò xét như muốn xé nát Dụ Quan Hàn. Hắn khẽ thở phào khi cánh cổng sân đóng lại, ngăn cách những ánh nhìn tò mò.
Đúng như lời lão trung y nói, vị thần toán đó xua tay từ chối bạc của Dụ Quan Hàn, mời hắn ngồi trên chiếu trong nhà uống trà.
Hắn cầm cái cốc sứ ấm áp, nhìn ra ngoài cửa sổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play