Sáng sớm hôm sau, Phù Diệp đang ngủ bỗng cựa mình, mở đôi mắt nhập nhèm ra nhìn thấy Dụ Quan Hàn đang say giấc nồng, gương mặt hắn thanh thản đến mức khiến lòng bàn tay nàng ngứa ngáy, rất muốn chọc má hắn. Sau một lúc do dự, nàng quyết định làm theo ý mình.
Dụ Quan Hàn khẽ nhíu mày, đôi mắt hé mở nhưng không hề bực bội vì bị nàng làm thức giấc. Thay vào đó, hắn cười đầy bất lực và cưng chiều, giọng nói khàn khàn: "Người dậy sớm quá."
Phù Diệp không trả lời hắn, nhẹ nhàng vén chăn xuống giường, vươn vai duỗi lưng, chậm rãi dùng ngón tay vuốt mượt mái tóc dài, tiện tay búi gọn lên rồi dùng một cành cây khô nhặt ven đường cài vào tóc. Vài lọn tóc đen buông lơi sau tai, trông nàng vừa lười biếng vừa phóng khoáng.
"Hay là đợi đến mùa xuân." Phù Diệp nghĩ. Nếu mùa xuân đến mà suy nghĩ trong lòng nàng vẫn không thay đổi, nàng sẽ đẩy mối quan hệ của hai người tiến thêm một bước.
Yêu quái trước nay vô cùng tùy ý, và cũng khó che giấu mong muốn của bản thân. Nàng chỉ cảm thấy nếu vội vàng quyết định ở bên Dụ Quan Hàn, lỡ sau này hối hận thì chắc chắn sẽ vô cùng đau đớn.
Trong truyện, những câu chuyện yêu – người quấn quýt không hề ít, nhưng kết cục thường là yêu quái bị lột da rút xương, si tình đặt nhầm chỗ. Nàng không muốn trở thành con yêu quái với kết cục bi thảm, cũng không muốn họ kết thúc một cách vội vàng như vậy. Thế nên, thời gian trở thành vũ khí sắc bén để kiểm chứng chân tình.
Khi tuyết tan, suối chảy róc rách, băng cũng tan, con đường đất trong núi ẩm ướt, mỗi bước đi chân đều lún sâu xuống bùn lầy, phải vật lộn với thứ bùn nhão như hồ dán mới có thể bước tiếp. Điều này cũng khiến Dụ Quan Hàn tắm rửa thường xuyên hơn. Những lúc như vậy, Phù Diệp luôn phải ở bên cạnh hắn, để hắn không bị động vật hoang dã làm hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT