“May mà Chuột và Bàn Phím vẫn còn ở ngoài, nếu không thì chẳng ai biết năm chúng ta mất tích ở đây đâu.”
Trong tiếng mời chào của các quán ăn ven đường, tào phớ trong bát tỏa mùi thơm ngọt ngào, Phù Diệp và Ôn Trọc Ngọc đồng loạt nuốt nước miếng. Vì không ai có thể nhìn thấy họ, Phù Diệp dứt khoát kéo Ôn Trọc Ngọc ngồi vào một bàn trống, lấy bánh mì hạt, sữa tươi, thậm chí cả trứng lòng đào mà cô đã cất trữ ở trong ống tay áo ra.
“Chà, đồ dự trữ đầy đủ thật.” Ôn Trọc Ngọc cười.
“Được luyện tập từ khoảng thời gian trốn truy nã đấy.”
Đêm qua bọn họ thức trắng cả đêm, tập trung tinh thần để bắt yêu quái, giờ bên ngoài trời đã sáng, nếu còn không ăn uống thì không gượng nổi đâu.
Phù Diệp xoa hốc mắt đau nhức, lắng nghe Ôn Trọc Ngọc phân tích tình hình hiện tại.
“…Chúng ta cần tìm được mắt trận, Phù Diệp, cô có nghe thấy không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT