Trước khi rời đi, Tiến sĩ đã nói với cô một câu đầy ẩn ý, ngay cả khi ký ức bị xóa bỏ, cơ thể vẫn sẽ lưu giữ cảm xúc của chủ nhân, vì vậy kết quả của cuộc tranh giành sẽ không hoàn hảo như mong đợi.
Phù Diệp bồn chồn trở về ký túc xá, vừa quẹt thẻ nhân viên đã sốt ruột vặn tay nắm cửa.
Mùi hương nước giặt đồ tràn ngập căn phòng, Phù Diệp ngạc nhiên mở rộng cửa, chỉ thấy Dụ Quan Hàn đang cầm giẻ lau cắm cúi lau sàn nhà.
Phòng tắm đã được dọn dẹp sạch sẽ, những viên gạch men sáng bóng dưới ánh mắt cô. Quần áo đã giặt được sắp xếp theo màu sắc đậm nhạt, ngay cả những đôi vớ kẹp cũng được ủi phẳng phiu, khẽ lay động theo gió.
“Em về rồi à.” Đôi mắt Dụ Quan Hàn sáng lấp lánh.
Phù Diệp miễn cưỡng nhếch khóe miệng, đứng yên do dự không biết có nên bước tiếp hay không, cô giờ phải thay quần áo để đi gặp Hải Tảo ngay.
“Cứ bước vào đi, không sao đâu.” Dụ Quan Hàn dứt khoát ném giẻ lau vào chậu nước, tạm dừng việc lau nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT