Mái tóc đen mềm mại như thác nước ôm lấy bờ vai và cần cổ gầy guộc của cô.
Đôi mắt tràn đầy tức giận thấm những giọt lệ nhỏ li ti nhìn anh cứ như đang nói, cô không cam lòng đến nhường nào, nhường nào.
“Tôi không cho phép tay anh dính máu nữa.”
Ánh mắt Dụ Quan Hàn trở nên mơ màng, chẳng hiểu sao lại thẫn thờ vì câu nói này.
*
Ngày hôm sau.
Thường Huy đang cúi đầu ăn cơm, nhìn sang đĩa của Phù Diệp, không kìm được khẽ “hừ” một tiếng, lộ rõ vẻ ghét bỏ: “Sao cô lại thích ăn món này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT