Khi làn khói tan đi, Thường Huy mơ màng mở mắt. Đầu anh ta đau như búa bổ, cảm giác say xe dữ dội vẫn chưa tan. Anh ta chật vật giãy giụa rồi nhận ra cổ tay bị trói, cố cắn xé sợi dây thừng dù cổ họng như muốn nôn thốc nôn tháo.
“Chết tiệt...”
Vừa đi, mũi chân Thường Huy không nhấc cao lắm lại vướng phải cái gì đó làm anh ta suýt ngã nhào.
Anh ta ôm trán, mượn ánh trăng ngoài cửa sổ cố gắng nhìn bóng người đang bị trói kia. Lờ mờ nhận ra đó là Tiết Trăn, anh ta vội vàng gỡ dây: “Những người khác đâu?”
Tiết Trăn hoảng sợ lắc đầu.
Cuối cùng Thường Huy tìm thấy bốn đồng đội bất tỉnh nhân sự ở góc phải của phòng triển lãm. Tất cả những người tỉnh lại đều uể oải, rầu rĩ.
Trên đường về, kênh liên lạc im ắng đến mức Phù Diệp có thể nghe rõ tiếng lốp xe lăn qua sỏi đá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play