Kiều Muội quát Phù Diệp lùi vào sâu nhất trong phòng giam, cô ta muốn kiểm tra bên trong, thực ra nơi chật hẹp này lộ rõ mọi thứ, hoàn toàn không có chỗ nào để giấu đồ.
Phù Diệp bất đắc dĩ lùi lại.
Kiều Muội cầm túi đồ ăn vặt, lắc lư trước mặt Ôn Trọc Ngọc đang nháy mắt ra hiệu: “Tôi còn tưởng lương tâm cô trỗi dậy đến giúp đỡ tôi chứ, hóa ra là lén lút đến. Tôi sẽ báo Cục trưởng Lý ngay.”
Nhân cơ hội Kiều Muội tố giác, Phù Diệp ghé sát song sắt, dặn dò Ôn Trọc Ngọc: “Đừng lo cho tôi, cũng không cần gửi đồ ăn, tốt nhất cô nên nhanh chóng rời khỏi Cục Quản lý Yêu quái, tự bảo vệ mình.”
Ôn Trọc Ngọc liên tục quay đầu lại, trịnh trọng gật cái đầu bù xù.
Ngày hôm sau, chị Tịch đứng trước bức tường đá màu nâu sẫm, siết chặt ba lớp khẩu trang trên mũi, buồn bã nói: “Vì vi phạm quy định, dám lén lút đưa đồ ăn cho cô nên Ôn Trọc Ngọc đã bị Cục trưởng Lý sa thải.”
“Bị sa thải chưa chắc là chuyện xấu, ít nhất không cần lo lắng bị đồng nghiệp tống vào tù.” Phù Diệp thắc mắc: “Mùi ở đây khó chịu quá, sao cô lại đến thăm tôi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play