Phù Diệp chớp mắt, giọng nhỏ đến mức gần như không nghe thấy: “Ôn Trọc Ngọc, chẳng phải cô ghét Kế Tống lắm à?”
“Trước khác nay khác mà, trong lúc nguy cấp thế này, đương nhiên tôi mong Kế Tống an toàn.” Giọng Ôn Trọc Ngọc đầy lạc quan.
Nhưng Phù Diệp lại không thể lạc quan nổi, cảm giác rợn tóc gáy như đá lẫn vào nước, dội thẳng vào đầu cô.
Có lẽ trong mắt người ngoài, Ôn Trọc Ngọc thường xuyên cãi vã với Kế Tống nên không mấy ưa anh ta.
Nhưng thật ra hoàn toàn ngược lại, Ôn Trọc Ngọc quan tâm Kế Tống không phải vì Kế Tống là sếp của cô ấy, mà là vì cô ấy thích anh ta.
Nếu là Ôn Trọc Ngọc thật thì có lẽ cô ấy sẽ hơi hất mặt, tự hào nói: “Cũng tàm tạm, tôi chẳng thèm lo cho cái cục gỗ thối tha đó đâu.”
Đó mới là phong cách của Ôn Trọc Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play