Lâm Thiền thở dài, trong bóng tối yếu ớt, con ngươi của anh ta trở nên tròn xoe, Lâm Thiền khó hiểu chạm lên màn hình điện thoại. Trong bản đồ xanh lá cây đầy rẫy các tuyến đường, chỉ có tuyến đường họ đang đi bị tô đỏ sẫm.
Anh ta gãi dái tai: “Sao lại có nhiều xe thế này?”
Lúc này đã qua giờ cao điểm, cộng thêm ngoài trời đang tuyết lớn, dù có kẹt xe thì cũng nên lúc tắc lúc thông, và tình trạng này sẽ xảy ra ở mọi đoạn đường.
Nhưng điều khó hiểu lúc này là các đoạn đường khác đều thông thoáng, chỉ có con đường họ đang đi là tắc nghẽn nghiêm trọng. Họ không còn cách nào khác chỉ chấp nhận mình bị cuốn vào dòng xe, tiến thoái lưỡng nan, từ từ nhích về phía trước.
Phù Diệp sốt ruột ghé sát vào cửa xe, chóp mũi cô lập tức cảm nhận được hơi lạnh từ bên ngoài.
Không biết Dụ Quan Hàn chờ cô lâu quá có sốt ruột không, mặc dù không biết anh đang giấu giếm bí mật gì nhưng chắc hẳn đó sẽ là một bất ngờ. Cô bĩu môi cố nhịn cười, cảm giác mong đợi khiến đầu lưỡi cô ngọt ngào.
Dòng xe từ từ khởi động. Trong tiếng tặc lưỡi, Lâm Thiền chọn đúng thời cơ định chen vào một làn đường khác có vẻ nhanh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT