Có thể thấy khuôn mặt lạnh lùng tưởng chừng không chút gợn sóng của Phó cục trưởng Lý lóe qua một tia chán nản.
Phù Diệp vẫn còn giữ được kiên nhẫn: “Chị gái và anh rể cô là vợ chồng hợp pháp. Họ đi cùng nhau không thể coi là dụ dỗ.”
“Chính là dụ dỗ! Phùng An đã dụ dỗ bạn trai tôi!” Phùng Ninh suy sụp dậm chân: “Anh ấy đã hứa hôm nay sẽ không ra ngoài, sao các người không hiểu? Ngụy Thính Văn là của tôi, nhất định phải là của tôi!”
Phó cục trưởng Lý dằn mạnh cốc nước xuống bàn vang lên một tiếng “cốp”, nhưng hoàn toàn không có tác dụng.
“Nếu hai người thật sự có tình cảm với nhau, vậy tại sao không đợi sau khi ly hôn rồi mới chọn ở bên nhau? Hành vi bây giờ của hai người chính là ngoại tình.” Tịch Khuyển hỏi.
Phù Diệp cầm bút, thẫn thờ nghĩ cả hai chị em đều rất thích dùng những từ như “nhất định”, “chắc chắn”. Quả đúng là hai chị em ruột cách nhau hai tuổi. Thấy Phùng Ninh không còn gì để nói, giậm chân chuẩn bị tiếp tục làm loạn, Phó cục trưởng Lý xua tay bỏ mặc, ra hiệu cho hai cô nhanh chóng “tống khứ” Phùng Ninh đi. Hết cách, Phù Diệp và Tịch Khuyển đành phải an ủi Phùng Ninh trước, nói rằng sẽ điều tra kỹ lưỡng tung tích của vợ chồng Phùng An.
Trong lúc chờ Vô Danh kiểm tra camera giám sát, Phùng Ninh thất thần cúi đầu, mái tóc rối bù che khuất nét mặt cô ta. Phù Diệp hơi nghiêng người lắng nghe, phát hiện cô ta cứ lẩm bẩm: “Ngụy Thính Văn là của tôi... nhất định phải là của tôi...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play