Hộp cơm mở ra, mùi thơm ngào ngạt xộc vào mũi. Tôm chiên có lớp vỏ bên ngoài giòn rụm, thịt tôm bên trong tươi ngon mọng nước, ăn kèm với cơm trắng ngọt thanh, đúng là một sự kết hợp tuyệt vời. Lớp dưới cùng là rau xào thanh đạm.
Khóe mắt, đuôi mày anh đều nhuốm vẻ dịu dàng, anh lại hỏi: "Sao không nói gì vậy? Đến gần hơn chút được không?"
Phù Diệp cảnh giác lên tiếng: "Tại sao anh lại ở đây?"
"Anh trực đêm." Vừa nói Dụ Quan Hàn vừa đưa một đôi đũa gỗ tới. Thấy Phù Diệp không có ý định nhận, anh chậm rãi đặt đũa lên mép hộp cơm, dặn dò: "Nguội rồi sẽ không ngon đâu, ăn nóng đi."
"Tôi không nói về chuyện đó."
Dụ Quan Hàn và cô nhìn nhau qua song sắt. Anh liếm môi rồi giơ tay, chỉ vào bên trong phòng giam, ra hiệu cho cô nhìn: "Thấy chưa? Đó là camera... Giống như đôi mắt vậy, luôn theo dõi em, thậm chí có thể ghi lại hành động và lời nói của em bây giờ, và xem lại bất cứ lúc nào."
Dụ Quan Hàn đang nhắc nhở cô đừng nói lung tung sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT