Trần Mạch Tuệ dùng kìm sắt gắp cái bát trong lồng ra, đặt một cái đùi gà nướng vào, rồi bản thân vô thức bị cái đùi gà bóng mỡ thu hút ánh nhìn.
Dây xích vang lên tiếng leng keng theo động tác của cô nương đó, Trần Mạch Tuệ vô thức lùi lại, rồi lại nhìn chằm chằm cái đùi gà, xám xanh và nâu đan xen, ánh mắt họ chạm nhau.
Cô nương kia khó hiểu, nhìn cái đùi gà rồi lại nhìn cổ họng Trần Mạch Tuệ đang nuốt nước bọt.
Sau đó cô nương kia giơ bát lên, đưa cái đùi gà chưa động đến cho Trần Mạch Tuệ, nói bằng giọng trong trẻo: “Cho ngươi đó.”
Trần Mạch Tuệ nhìn quanh, trong khung cảnh yên ắng chết chóc này không một ai để ý đến sự tương tác của họ.
Nàng ta lao nhanh tới, giật lấy cái đùi gà, dù bề ngoài có sạch sẽ đến mấy thì suy nghĩ “thức ăn phải vào bụng mình mới an toàn” đã khắc sâu vào xương tủy nàng ta chưa bao giờ thay đổi.
Có lẽ là chưa từng thấy cách ăn uống hung tợn như vậy, cô nương sau song sắt quá ngạc nhiên, há hốc miệng một hồi lâu chưa ngậm lại được, dè dặt hỏi: “Ngươi bị bỏ đói lâu lắm rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play