Thấy định vị dần đi xa, Phù Diệp điều chỉnh hướng, nhưng trước mắt là bức tường gai dày đặc, họ chỉ còn cách rẽ vào con đường nhỏ gần hơn.
Đột nhiên, bước chân cô dừng lại – tiếng sột soạt.
Tiếng vải mềm cọ xát vào đất cát, rất khẽ và ngắn, nếu như cô nghe thấy tiếng thì đồng nghĩa với người kia cũng cũng có thể nghe thấy tiếng bước chân của họ.
Ôn Trọc Ngọc nhẹ nhàng buông tay Phù Diệp, móc cái ô lên khuỷu tay cô.
Phù Diệp đang định đưa cái ô cho cô ấy thì đã ngẩn ra, vì bên cạnh đã không còn bóng dáng Ôn Trọc Ngọc. Người mà cô chạm trán rõ ràng là một tên lâu la của Tuần Tiên Hội, xem ra họ cũng đã tìm được cách thoát khỏi “máy giặt” đó và mắc kẹt trong mê cung.
Phù Diệp dễ dàng đè hai yêu quái xuống đất.
Bên bức tường cây đan xen, những cành cây trơ trụi cao đến đầu gối lóe lên ánh sáng xanh. Ôn Trọc Ngọc vừa chạy vừa thò tay vào cái túi đeo chéo ra phía sau, móc ra còng tay đưa cho Phù Diệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play