Triệu Tử Hàm bỏ qua sàn nhà bừa bộn, bước nhanh về phòng ngủ, chẳng mấy chốc cô ta đã thay một bộ đồ chỉnh tề, trong tay là cái túi dệt căng phồng, hậm hực xách hành lý ra cửa.
Trước khi đóng cửa, ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng ngoan cố đang quay lưng về phía cửa, miệng đã hơi mấp máy nhưng cuối cùng vẫn không chịu nhún nhường, mặc cho khe cửa ngày càng hẹp nuốt chửng bóng dáng người cậu ta yêu.
Đoạn ký ức đến đây thì bắt đầu tan biến, ngôi nhà nhỏ ấm cúng lập tức tan vỡ.
Giọng Phù Diệp nhẹ đến nỗi chẳng thổi nổi một cọng lông chim: “Đây là lần cuối cùng hai người gặp nhau sao?"
Họ cùng nhau bước lên cuộc hành trình đi đến cái chết. Triệu Tử Hàm im lặng một lúc lâu, ngược lại hỏi Phù Diệp có bao giờ đã trải qua khoảnh khắc thế này chưa, rõ ràng trong lòng cảm thấy hối hận nhưng lại vì giận dỗi mà từ bỏ thời cơ quay đầu.
Để rồi bỏ lỡ những điều tốt đẹp nhất, bỏ lỡ thời gian đẹp nhất, đến khi mở mắt ra chỉ còn sự tiêu điều và hối hận.
"Cũng từng có."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT