Muốn đến nhà Trần Tĩnh thì phải đi xe buýt liên tỉnh.
Mùa đông không thể mở cửa sổ, Phù Diệp đắm chìm trong mùi xăng nồng nặc, lúc đến nơi đã là buổi trưa.
Hơi thở của cô hóa thành lớp sương trắng, đi theo chỉ dẫn của Trần Tĩnh để về nhà cô ấy, lúc đi ngang qua quầy trái cây, Phù Diệp do dự quay ngược trở lại.
“Người nhà cô thích ăn trái cây gì?”
“Mua một ít quýt đường đi.”
“Cho một giỏ quýt đường.” Phù Diệp nói với bà chủ.
Đã hai năm kể từ khi Trần Tĩnh qua đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT