Trời đã hửng sáng, các quán bar ồn ào suốt đêm đã tan cuộc.
Thân Kế Dương cười vẫy tay chào tạm biệt bạn bè, đôi mắt lờ đờ, chân nam đá chân chiêu đi tìm con xế yêu quý của mình.
Sau khi con xe yêu quý vang lên tiếng báo mở khóa, Thân Kế Dương “ợ” một cái, sau đó sực nhớ ra mình không thể lái xe, nếu như anh ta nhậu xỉn mà dám lái xe, lỡ có chuyện gì, ông già sẽ đạp nát mông anh ta mất.
Anh ta bĩu môi, đi ra ven đường gọi taxi. Đúng lúc anh ta vòng qua trụ đá và giơ tay lên.
“Thân Kế Dương?”
Anh ta quay khuôn mặt đỏ bừng vì say lại, sau đó nhận được một cú chém ngay gáy, đầu gối mềm nhũn, ngã nhào lòng đối phương.
Cảm nhận được mấy ánh mắt lén lén nhìn về phía này, Lục Nghiêu, người có nốt ruồi xám đen trên sống mũi kéo thấp vành mũ xuống, đỡ lấy Thân Kế Dương đã mềm oặt như bùn nhão, nói thật to: “Sao lại uống nhiều thế này, còn ổn không đó? Em à, đến cả anh mình còn không nhận ra luôn hả? Lần sau đừng uống nhiều thế nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play