Phù Diệp nghiêng đầu nhìn Dụ Quan Hàn. Hai người họ vừa hay chiếm hai cạnh của một góc vuông. Không biết người này lấy đâu ra can đảm, lợi dụng mặt bàn che chắn, to gan lớn mật thò tay xuống đầu gối sau đó chậm rãi đặt lên mu bàn tay Phù Diệp.
Cảm giác ấm áp từ cái nắm tay lén lút đã làm vành tai Dụ Quan Hàn ửng hồng, nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ nghiêm túc.
“Từ bây giờ, kế hoạch bắt giữ Lục Nghiêu sẽ do tôi chỉ đạo. Cậu không có ý kiến gì chứ, Tiểu Phù?”
Phù Diệp rụt tay lại nhanh như chớp. Mãi đến khi Cục trưởng Lý trả lời không có ý kiến, cô mới phát hiện ra ánh mắt của Hải Tảo đang nhìn về phía Cục trưởng Lý, chỉ là gọi tên lung tung, chứ không hề có ý nói chuyện với cô.
Thấy Phù Diệp chột dạ nhưng lại đáng yêu như vậy, Dụ Quan Hàn hơi buồn cười, đôi môi mềm mại của anh mím thành một đường, đưa lòng bàn tay vẫn còn hơi ấm của cô lên chống cằm, che đi nụ cười thầm.
Điện thoại reo vang, là cuộc gọi đường dây nóng được trợ lý của Hải Tảo chuyển vào.
“Ở nhà máy bỏ hoang ngoại ô phía Nam thành phố? Được, đi ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play