Cuốn từ điển có tên có tuổi thì đúng là rất đặc biệt, mà Ôn Trọc Ngọc đặt tên cho từ điển cũng rất độc đáo.
Ôn Trọc Ngọc cầm cuốn từ điển đã sửa xong lên, cảm thán nói: “Diêu Ngũ Cân không phải tên cuốn từ điển, mà là tên bạn của tôi, cô ấy là con người.”
Một người tên Diêu Ngũ Cân, khi mới sinh ra chỉ nặng năm cân (=2,5 kg), nên được đặt tên là Diêu Ngũ Cân.
“Sau khi cô ấy rời khỏi nhà thì không bao giờ quay lại nữa, từ đó chúng tôi cũng chưa gặp lại nhau lần nào, mấy năm nay tôi rất muốn tìm cô ấy, nhưng tìm mãi mà không tìm được.”
“Chẳng lẽ không có cách nào tìm người dễ hơn sao?”
Ôn Trọc Ngọc lắc đầu: “Mấy năm nay tôi đã tìm rất nhiều người tên Diêu Ngũ Cân, nhưng đều không phải cô ấy, ban đầu tôi đến Lâm Giang là vì nghe nói cô ấy ở đây… Có lẽ cô ấy đã không còn trên đời nữa.”
Phù Diệp dò hỏi: “Tại sao cô lại muốn tìm cô ấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play