Giọng nói ngày càng nhỏ dần. Một lúc sau, nước mắt từ khóe mắt anh trào ra, lăn dài trên má. Phù Diệp như bị sét đánh, hoàn toàn sững sờ, nhìn chằm chằm những giọt nước mắt nóng hổi ấy – đó là nước mắt anh khóc vì cô.
Nỗi lòng hỗn loạn khiến cô cảm thấy như bị sợi thép siết chặt cổ họng. Có lẽ việc lau nước mắt cho Dụ Quan Hàn rất dễ dàng, nhưng sự thay đổi mà nó mang lại, vết nứt trên bức tường kiên cố bao năm qua lại khó lòng hàn gắn.
Bàn tay đang đè Dụ Quan Hàn hơi run rẩy. Đôi mắt ẩm ướt của anh cầu xin cô: “Có thể ôm anh một cái không? Anh lạnh quá, anh sẽ ngoan mà.”
Phù Diệp lảng tránh ánh mắt anh, trong lúc hoảng loạn cô vô tình nhìn thấy cái túi xách trên tủ đầu giường. Cô vội vàng bò tới, lục tìm chai xịt ngủ 10ml nhỏ xíu.
“Anh... anh...”
Gò má nóng bỏng của Dụ Quan Hàn áp vào lòng bàn tay cô, dường như cũng đóng đinh tâm trí cô tại chỗ. Căn phòng này không còn đủ chỗ cho sự bối rối của cô, cô phải đi ngay.
Trên mu bàn tay trắng nõn đang nắm lấy tay nắm cửa có một sợi lắc bạc quấn quanh, những viên đá quý màu hồng nhạt lấp lánh rực rỡ dưới ánh đèn hành lang mờ ảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play