Phù Diệp cảm thấy hụt hẫng vì không nhận được thần lực như mong đợi. Hoàn thành tâm nguyện cho người đã khuất có được coi là việc thiện không?
Cảm giác thất vọng thật khó chịu, cô im lặng chia tay Dụ Quan Hàn ở cầu thang tầng hai. Lúc này, Tuyết Cầu ngoan ngoãn nằm trong túi đựng mèo, qua lớp lưới đen, đôi mắt tròn ướt át sáng ngời của nó nhìn chằm chằm Phù Diệp.
Phù Diệp nhìn một lúc, tay siết chặt thỏi vàng trong túi áo, biết đây là lúc phải đưa ra lựa chọn.
Cô đang túng thiếu, có số tiền này thì chất lượng cuộc sống của cô sẽ được nâng cao đáng kể. Nhưng khi cảm giác mê muội vì tiền tan biến, cô lại thấy việc mình làm chẳng đáng là bao, không xứng nhận thù lao hậu hĩnh như vậy. Có lẽ... Phù Diệp hít sâu một hơi, đuổi theo Dụ Quan Hàn, và trong ánh mắt ngạc nhiên của anh, cô nhét thỏi vàng vào túi đựng mèo.
“Em làm gì vậy?”
“Anh quyên góp cho tổ chức cứu trợ động vật mà Tuyết Cầu sẽ đến đi.”
“Cũng được. Trưa nay em muốn ăn gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play