Đêm khuya, tiếng thở nhè nhẹ, đều đều.
Phù Diệp ôm chăn trở mình, mượn ánh trăng nhìn xuống chân giường, một vật nhỏ bằng lòng bàn tay nằm ngay ngắn, đó chính là chiếc xe buýt bỏ hoang.
Để làm quà cưới, cô đã cắt một mảnh nhỏ từ cái áo choàng truyền đời của Sơn thần, may vá hai bên, thắt nút ở miệng túi, tặng cho Triệu Tử Hàm làm nơi nương náu.
Và như cô dự đoán, những sợi dệt từ chỗ bị cắt trên cái áo choàng màu xanh lá cây cũng từ từ nhúc nhích, quấn quýt vào nhau, vá lại phần vải bị thiếu. Triệu Rose vui mừng nhận lấy, nhét cái nhẫn hình đùi gà vào túi gấm, vui vẻ đeo lên ngực.
Cứ như vậy, chiếc xe buýt 31 bỏ hoang không còn việc gì để làm nữa. Trước khi Triệu Tử Hàm nhảy vào túi gấm, cô ta lưu luyến vuốt ve bảng điều khiển, rồi tạm biệt bạn mình: “Nếu mi không có nơi nào để đi, thì hãy đi theo Phù Diệp nhé, cô ấy là yêu quái tốt, theo cô ấy cũng sẽ rất thú vị.”
“Leng keng…”
Thế là bên chân Phù Diệp có thêm một bóng xe. Ngay cả khi cô về nhà, chiếc xe buýt chỉ còn khung xe loang lổ rỉ sét cũng không chịu ở bên ngoài, mà thu nhỏ lại và lẽo đẽo theo cô. Cô thở phào một hơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play