Cái áo choàng đen như một con dơi dang rộng cánh. Ở rìa cánh còn treo một bóng người cong lại như con tôm với mái tóc dựng đứng, tiếng hét chói tai chính là từ bóng người gầy gò như que diêm đó phát ra.
“Cái gì vậy?!”
Phó cục trưởng Lý nheo mắt, do dự đáp: “Hình như là ai đó kéo… Ôn Trọc Ngọc nhảy từ tầng bốn xuống.”
“Ít nhất cũng phải cho tôi thời gian chuẩn bị tâm lý chứ.” Ôn Trọc Ngọc vẫn còn kinh hoàng vuốt mái tóc ngắn khô như cỏ dại, mái tóc dài đến eo rậm rạp khi mới vào cửa đã tiêu hao hết trong quá trình cứu chữa liên tục, giờ ngắn đến mang tai.
“Dụ Quan Hàn…” Giọng cô ấy nghẹn lại, rồi ngẩng đầu hỏi: “Ai mà bệnh hoạn thế, ai làm vậy?”
Văn phòng tổng hợp chỉ có bốn người, đúng như tên nhóm đã nói, bọn họ là đại gia đình yêu thương nhau, lúc này Dụ Quan Hàn bị đánh ra nông nỗi này, ngọn lửa vô danh trong lòng cô ấy bùng lên.
Phù Diệp siết chặt tay: “Cô xem anh ấy thế nào đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT