Phù Diệp từ từ nhắm mắt, tạm thời phong bế thính giác. Dụ Quan Hàn cứ hay oán trách, cho rằng Phù Diệp không nhớ lời thề của anh, nhưng khác với suy đoán của anh, cô lại nhớ rất rõ, không nhắc đến chỉ vì không muốn chuyện cũ lặp lại.
Dụ Quan Hàn của kiếp trước đã nói: “Đời đời kiếp kiếp mặc cho nàng sai khiến, nếu ta phản bội nàng, hồn siêu phách lạc, thân xác tan biến.”
Nhưng câu đời đời kiếp kiếp của anh sao mà ngắn ngủi quá, Phù Diệp khẽ thở dài: “Tôi không cho phép anh chết, ít nhất không phải hôm nay.”
Từ xa nhìn lại, chuông báo động trong lòng đại ca rung lên điên cuồng, biết rõ không ổn, gã ta nghiến răng rút vũ khí đeo ra sau lưng, nhanh chóng tiến lại gần bóng người đứng im lặng đó.
Đúng lúc này, người áo đen đi thăm dò trước đó thò đầu ra từ tầng hai, hét to: “Anh em ở tầng hai đều bị hạ gục rồi, không thấy Phù Diệp đâu!”
Không khí xung quanh lập tức bị rút cạn, đại ca nín thở.
Không ngoài dự đoán, cái mũ trùm từ từ tuột xuống, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo đầy lạnh lùng. Tóc cô búi lỏng lẻo sau gáy, nhìn gã ta bằng ánh mắt lạnh buốt xương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play