Tề Tuyên sắc mặt biến đổi, tựa hồ có chút ngượng ngùng:
“Hứa huynh nói lời này là có ý gì?”
Hứa Thanh Kha không trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn, chỉ nhàn nhạt nói:
“Người ở Thông Châu đều rất nghi hoặc một chuyện, đó là vì sao thiên kim tiểu thư của phủ tước lại gả cho phụ thân xuất thân hàn môn của ngươi. Có lẽ là vì ái tình, nhưng cũng phải do phụ thân ngươi có bản lĩnh mới được — dù sao thì cũng không phải đứa con nhà nghèo nào cũng có tâm cơ cùng năng lực câu kết với quan phủ Thông Châu, nhân nạn đói mà tham ô số lương gạo triều đình phân xuống, lại còn nâng giá lương thực lên, đem bán ra ngoài với giá cao, nhân đó một bước thành phú hộ. Tất nhiên rồi, ắt hẳn cũng đã chia không ít bạc cho đám người Lâm Viễn…”
Một số người có mặt ở đây vẫn đang ngơ ngác, nhưng thích khách đã bị một mình A Thanh ngăn chặn không lọt một ai, không ai có thể cản Hứa Thanh Kha đứng dậy, tay cầm bình rượu nhỏ, lạnh nhạt mà cô tịch nhìn Tề Tuyên sắc mặt trắng bệch.
“Ta đoán, mấy ngày trước khi đến Đình Ngục cùng ta, đám người Lâm Viễn không đủ thời gian để ung dung chuyển tiền, nên chỉ có thể đi theo con đường cũ của Tề phủ thôi… Dù sao thì, ngoài mặt, nhà các ngươi chính là công thần phát triển Thông Châu, ai mà điều tra các ngươi được. Nhưng bây giờ thì có thể rồi.”
Tề Tuyên hồi thần, nổi giận nói: “Hứa huynh, ta đã đắc tội gì với huynh! Huynh lại vu hãm Tề gia ta đến thế! Ta muốn xem thử huynh không có bằng chứng thì làm sao tra được nhà ta!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT