Hứa Thanh Kha nghe Khương Tín nói lời xin lỗi với mình, nàng tuy kinh ngạc, nhưng cũng không mấy cảm động, chỉ vì đối với người này, nàng vẫn luôn dè chừng, cũng rất không ưa sự việc vừa rồi. Chỉ là còn chưa kịp phản ứng gì, chợt nghe bên ngoài có động tĩnh.
“Hứa Thanh Kha đâu? Hôm nay ta đến là để tìm hắn! Gì mà Đệ Nhất tài tử Giang Đông, đến Hàm Dương lại ngay cả một tấm thiếp cũng không dám nhận, cũng chẳng dám tỷ tài với bọn ta, kẻ như vậy tất là hư danh rỗng tuếch, hắn đâu? Còn không mau ra đây!”
Bên ngoài ồn ào huyên náo, Khương Tín lại cảm thấy cơ hội của mình đến rồi.
“Có cần ta ra ngoài…”
Hứa Thanh Kha không thèm nhìn hắn, cúi người nhặt quyển sách kia lên, đặt vào giá sách rồi bước ra ngoài.
Hừm, xưa nay người của Đình Ngục đều là kẻ không xem ai ra gì, không ngờ hôm nay lại bị một kẻ áo trắng không có nửa phần chức vị ngó lơ.
Trên khuôn mặt vừa lạnh lùng vừa mang vài phần tà khí của Khương Tín lộ ra chút bực bội, hắn khẽ sờ mũi, xoay người…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play