Tạ Lâm Vân không lui cũng không tránh, nói: “Cũng thật hổ thẹn, nửa năm trước mẫu thân tại hạ có duyên gặp được đương gia đại thêu nghệ – Văn Cẩm tiên sinh, vô cùng ưa thích thêu pháp của bà, mà cũng rất tâm đầu ý hợp. Vì Văn Cẩm tiên sinh là người Thượng Giang, nhưng đã rời quê từ lâu, không có nơi cư ngụ, nên mẫu thân mời bà đến cư trú tại trang viên Thanh Tôn. Gần đây Văn Cẩm tiên sinh cảm khái tuổi già, tay nghề chưa có người kế thừa, mẫu thân mới căn dặn tại hạ mời các vị khuê tú vùng Thượng Giang đến học tập, để Văn Cẩm tiên sinh chọn đệ tử.”
Ngừng một chút, Tạ Lâm Vân lại nhìn sang Tam Hoàng tử: “Trùng hợp như vậy, nếu làm mạo phạm Điện hạ, thì đúng là tội lỗi to lớn.”
Thứ nhất, hắn nói rõ bản thân là theo ý mẫu thân mời các khuê tú Giang Đông đến học thêu, không dính đến phong nguyệt, chỉ là tuân mệnh mẫu thân. Mà khuê các tiểu thư học thêu thì chính là chuyện hợp lý quang minh chính đại.
Thứ hai, Tam Hoàng tử Hoắc Doãn Triệt là tình cờ đến Thanh Tôn.
Một cái là ngoài ý muốn, một cái là hữu ý, vốn không ăn khớp, thế thì đâu thể gọi là âm mưu, ba bên đều có thể nể mặt mũi.
Đúng là một lời thi Giảich rất tốt. Hoắc Doãn Triệt nhìn Tạ Lâm Vân hồi lâu, mọi người nín thở, một lát sau mới nghe hắn nói: “Nữ học thêu, nam học văn, rất có phong nhã. Gió tục vùng Thượng Giang Giang Đông như thế, bổn Hoàng tử rất vui mừng.”
Cục diện này đã được giải rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT