Tạ Lâm Vân dù sao cũng là Lang quân của Tạ gia, đã sớm một bước biết được bên Hàm Dương phong vân đang cuộn trào.
“Đây là chuyện của các vị Đại nhân trong Triều Đình, ngươi và ta tuy đã có chút tiểu công danh, nhưng không thích hợp tiếp tục nhúng tay vào.” Hứa Thanh Kha nhìn Tạ Lâm Vân, trong ôn hòa mang vài phần lãnh đạm.
Tạ Lâm Vân đã quen với sự lãnh đạm của nàng, lại phản vấn: “Mạng người quan trọng, đại sự triều dã*, chẳng lẽ không thể nói?”
*những việc lớn, quan trọng của Triều Đình và của dân chúng
Hứa Thanh Kha lắc đầu: “Vừa đủ là được, tay duỗi quá dài, sẽ bị chặt mất…”
Nàng vừa nói xong, liền thấy Tạ Lâm Vân mỉm cười, tựa hồ ánh mắt sắc bén và ép người lúc trước chỉ là ảo ảnh.
“Ngươi đã hiểu, vậy ta cũng không cần nhiều lời, tuy rằng ta biết ngươi nhất định cũng nhìn ra đầu người của tiểu tử Lý gia trong học phủ không phải do Ảnh chém xuống.”
Hứa Thanh Kha tuy lấy làm kỳ quái vì sao Lang quân Tạ gia này cứ nhất định phải bám lấy nàng bàn luận án vụ, là do bất cam trong khoa cử, muốn tranh phong trong phá án? Hay là hứng thú? Hoặc là…
Dù sao đối phương cũng đích xác xem như quân tử, Hứa Thanh Kha cũng không ngăn hắn nói tiếp, chỉ hơi gật đầu, ra hiệu hắn nói tiếp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play