Tất cả mọi người đều không kịp đề phòng mà bị câu nói “thân phận” của Tạ Lâm Vân dọa cho sững sờ, không khỏi nghĩ xem rốt cuộc thân phận của hung thủ là gì.
Nghe giọng điệu của Tạ Lâm Vân, tựa hồ là một người có thân phận rất cao quý.
Không ít ánh mắt quét khắp toàn trường, thầm nghĩ người có địa vị cao nhất ở đây chính là tri phủ đại nhân, nhưng chắc chắn không phải là tri phủ. Dù sao nếu vụ án này không phá được, vị ấy rất có thể sẽ bị Ngự Sử đại nhân dâng tấu vạch tội mà mất chức.
Vậy thì... rốt cuộc là ai?
Cuối cùng, tất cả đều nhìn về phía Tạ Lâm Vân, nhưng Tạ Lâm Vân lại nhìn về phía Hứa Thanh Kha:“Ngươi nhanh hơn ta một bước, nhưng ta muốn biết, có phải ngươi cũng đã đoán được hung thủ là ai từ sớm hơn ta?”
Là ý muốn để Hứa Thanh Kha thể hiện sao?
Tạ Lang quân quả thực có tư cách ấy, chẳng phải muốn khoe khoang, nhưng lại có lòng muốn cùng Hứa Thanh Kha phân cao thấp?
Hứa Thanh Kha lại không có vẻ sắc bén trong ánh mắt thâm thúy kia, trái lại vẫn như thường ngày bình tĩnh, lúc này nghe xong liền hơi khom mình hành lễ: “Tạ Lang quân đã nói thì tại hạ xin rửa tai lắng nghe.”
Tựa như hoàn toàn không để ý việc ánh hào quang vốn thuộc về mình lại bị đối phương chiếm mất, nhưng ai biết được, nàng vốn không để tâm đến những thứ hào quang như thế, bởi vì đã sớm sở hữu rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play