“Ta thấy… ngươi có lẽ nghĩ nhiều rồi.” Ẩn sĩ cao thủ cảm thấy Sư Ninh Viễn đứng một mình nơi đầu thuyền, gió thổi lạnh buốt mà lúc thì ngẩn ngơ đắm chìm, lúc thì sát khí lẫm liệt, trông quả thật có chút đáng sợ, như thể điên rồi vậy. Bất quá, đại khái là trên đời này, rất nhiều người xuất chúng đều mang loại bệnh điên như vậy.
Nghe nói vị Hứa Thanh Kha kia có thể không để lộ sắc mặt mà diệt trừ cả chục gia tộc quan viên.
Giết người tính bằng hàng trăm hàng ngàn, ngay cả cao thủ tung hoành trong võ lâm khắp thiên hạ cũng chẳng bằng một nửa thủ đoạn của y.
Sư Ninh Viễn mà nổi điên lên thì cũng chẳng khác là bao. Ẩn sĩ cao thủ thoáng nhớ lại vài chuyện xưa, bất giác sờ sờ cánh tay, cảm giác da gà nổi hết cả lên.
Sư Ninh Viễn đứng dưới ánh trăng, gió thổi lồng lộng, trên người toát lên khí chất tiêu dao như người nơi thôn dã ngọc thụ lâm phong, như thần tiên lâm trần, chỉ là cái miệng thì độc vô cùng.
“Chỉ có người như ta, đã gặp được ý trung nhân định mệnh, mới có loại phiền não như thế, nên mới cần nghĩ nhiều. Còn loại lão nhân cô độc suốt đời như ngươi, đương nhiên không cần nghĩ gì cả.”
Thật là quá đáng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play